Mẹ!Con đã về!!!
Một sáng sớm,trở về quê hương,
Về trong câu hát âm vang đất trời.
Ru hời ru,cho ta ngọt bùi,ấm áp ân tình xa xôi.
Một con kênh,một bờ ao xanh,
Hàng tre lưu luyến,từng chiều hai đứa
Hỡi cánh diều tuổi thơ hôm ấy đâu còn.
Trở về nơi tôi sinh ra từ đây
Biết bao con tim mừng vui vòng tay đón mời
Nhìn tôi không dám tin là tôi
Một thời,người làng quê ấy.
Mẹ hiền ngồi đan chiếc áo mùa đông,
Mái tranh co ro ngày đêm,con đây trách lòng,
Giọt nước mắt cất lên một tiếng sau cùng.
MẸ! Con đã về.
MẸ!Con đã về.
Cuộc sống sinh viên nơi thành phố, ồn ào và bon chen,sôi động và mỏi mệt.Cả ngày chạy đua với thời gian, chạy theo những bài học trên giảng đường,cả ngày với bao bộn bề thường nhật .Trở về khu ký túc thì đã gần hết ngày.Mệt mỏi,sinh viên nhỉ?
Vì một bài kiểm tra không như ý,vì một lời ghen tỵ của cô bạn cùng lớp,vì lời nói vô tình không đâu ,vì cái này cái kia và vì nhiều lý do vụn vặt khác,liệu có làm cho bạn bực bội? Hay đơn giản chỉ vì nhớ thương ai đó mà không được đáp trả,có khiến bạn buồn không?
Đôi khi cuộc sống không như ta mong muốn.Mỗi lúc thấy mình nhỏ bé,yếu đuối , cô đơn và bất lực nhất.Bạn phải làm sao đây? Bạn sẽ làm gì nhỉ? Sinh viên ơi!Bạn cần lắm một nơi bình yên,một nơi bình yên để bạn được cổ vũ được vực dậy,hay đúng hơn là một nơi để “trốn”.Nhưng bạn sẽ trốn đi đâu,trốn đi nơi bình yên nào đây.Đối với tôi,mỗi khi thấy mình nhỏ bé quá,tôi sẽ trốn về bên MẸ.Nơi bình yên nhất là quê hương,là nhà,là gia đình,là mẹ tôi.
Các bạn có dám nói rằng,trong cuộc đời sinh viên của mình,bạn chưa từng nhớ nhà nhớ mẹ.Không ,đúng chứ? MẸ,tiếng gọi thân thương và thiêng liêng nhất.Hạnh phúc đấu tiên khi vừa mới chào đời của mỗi con người là có mẹ.Thật đáng thương và bất hạnh khi lớn lên không có mẹ.Và còn bất hạnh hơn khi có mẹ mà không biết làm con theo đúng nghĩa, không biết quý trong khi còn có mẹ.Bạn có thể đọc ở nơi này có người con vứt bỏ mẹ già ra ngoài đường,có thể đọc ở nơi khác người con đánh đập mẹ đến gãy cổ.Tôi không biết nên nhận xét gì,chỉ xin kể lại một câu chuyện về mẹ mà tôi đã có dịp đọc sau đây,thay cho suy nghĩ của mình:
Người mẹ một mắt
Có một cậu bé,suốt thời thơ ấu,lúc nào cậu cũng ghét mẹ mình.Bởi vì bà…chỉ có một mắt.Và đó là lý do mà bạn bè trong lớp chế giễu châm chọc cậu bé.
-Ê! Tao thấy mẹ mày rồi.Mẹ mày chỉ có một mắt!!
Cậu bé rất xấu hổ và chỉ muốn bà biến khỏi cuộc đời mình.
-Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!!!
Cậu bé không để ý đến cảm xúc của mẹ và chỉ muốn trốn thoát khỏi nhà,trốn thoát khải bà mẹ một mắt.Và không liên hệ gì với bà nữa.
Vì thế cậu bé cố gắng học hành để đạt được học bổng du học nước ngoài.
5 năm sau…
Cậu bé ngày nào giờ đã trở thành một chàng trai tài giỏi thành đạt.Cậu kết hôn và có một gia đình hạnh phúc,với người vợ xinh đẹp hiền dịu và cậu con trai thông minh kháu khỉnh.Cậu mua cho mẹ mình một ngôi nhà nhỏ và hàng tháng gửi ít tiền về cho bà.Cậu tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận.
-Mẹ đừng liên hệ gì tới tôi nữa._cậu nói
Có lần,người mẹ do nhớ cháu nội mà bất ngờ đến nhà cậu.Nhìn thấy người mẹ già một mắt,cậu bực bội nói:
-Bà tránh xa con tôi ra!!!Giờ bà còn định phá hỏng cuộc đời con tôi nữa sao?
Người mẹ lặng lẽ quay về,những giọt nước mắt khẽ lăn trên khuôn mặt đã có nhiều nếp nhăn của bà:
-Mẹ xin lỗi con!!!
Từ đó, người con không còn thấy mẹ mình làm phiền đến cuộc sống của cậu nữa.Một hôm,cậu nhận được thư mời về họp lớp cũ.Mọi người trong lớp tụ họp thật đông vui,náo nhiệt.Ai cũng đã thay đổi nhiều,nhưng mọi người đều bất ngờ và thầm thán phục vì cậu đã trở thành người đàn ông chững trạc và thành đạt như vậy.Cô bạn gái xinh đẹp mà một thời cậu từng yêu mến hỏi han:
-Mẹ cậu khỏe không?
Cậu chợt nhớ ra mình còn có một bà mẹ,cậu ghé về nhà chỉ vì tò mò.Nhưng…cái mà cậu nhìn thấy đầu tiên khi bước vào nhà ,là tấm di ảnh của mẹ cậu trên bàn thờ
Cậu sững sờ,nước mắt không hiểu sao đã lăn dài.Người cậu run lên,lắp bắp không sao nói được:
-Mme ẹ e…
Cậu phát hiện ra,bà để lại cho cậu một bức thư
“Mẹ rất xin lỗi vì làm con xấu hổ với bạn bè.Hồi bé con bị tai nạn hỏng một bêm mắt.Mẹ đã làm tất cả những gì có thể,mẹ bán tất cả những gì mẹ có để thay mắt cho con .Mẹ rất hãnh diện vì con trai của mẹ đã trưởng thành.Và,con đã có thể nhìn thấy một thế giới mới bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ…”
Đọc xong bức thư,mặt cậu đã nhòa đi vì nước mắt.Cậu thấy vô cùng đau đớn và hối hận.Mẹ cậu đã ra đi mãi mãi.Cậu phải làm gì bây giờ,cậu phải làm gì để có lại người mẹ vô cùng yêu thương cậu.Tất cả đã quá muộn rồi….
Câu chuyện kết thúc khiến chúng ta không khỏi suy ngẫm nhiều về nó.Sự hi sinh của người mẹ dành cho đứa con của mình thật lớn lao.Hãy tự nghĩ lại xem,bạn có đang thiếu quan tâm tới mẹ mình không,bạn có đang vô tâm với mẹ quá không.Nói đến đây,tôi cũng mới nhớ ra,đã hơn một tuần rồi tôi không gọi điện về nhà cho mẹ,chắc mẹ tôi đang lo lắng nhiều lắm.Tôi cảm thấy lúc này đây,mình nhớ nhà nhớ mẹ hơn bao giờ hết.Tôi sẽ cầm điện thoại và gọi điện ngay về cho mẹ,tôi muốn nghe lắm câu:
-Alo!Con à !!!Mẹ đây.Con khỏe không !!!Bao giờ con về nhà.
Sắp đến ngày 20/10 rồi đấy các bạn.Các bạn đã nghĩ sẽ chuẩn bị quà gì cho mẹ của mình,sẽ mua hoa gì để tặng mẹ hay chưa?Sinh viên chúng ta,là thế hệ tương lai của đất nước,là niềm tự hào của quê hương,là niềm tự hào của mẹ.Cùng hẹn nhau,20/10,mua một bó hoa thật rực rỡ tặng mẹ,gọi”Mẹ,con đã về”,để mẹ ôm vào lòng rồi hãy nói:”Con yêu mẹ nhiều lắm”,nhé các bạn…..
Còn bây giờ,chúng ta hãy đọc trộm nhật ký của mẹ, xem trong con mắt của bà, chúng ta lớn khôn ra sao nhé :
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con chào đời,
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"Mẹ ơi!"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa...
Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường...
Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công...
Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên...
Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu...
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"Mẹ ơi!"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa...
Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường...
Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công...
Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên...
Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu...
Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con quay về,
Ấp trong đáy lòng, nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, Cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Gỗ Thông
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con quay về,
Ấp trong đáy lòng, nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, Cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Gỗ Thông



Thơ hay. Thơ hay.
Trả lờiXóaSự hi sinh của người mẹ dành cho đứa con của mình thật lớn lao mẹ có ơn sinh thành nuôi dưỡng dạy dỗ ta thành người .
Trả lờiXóaCông ơn ,sự hi sinh của mẹ là vô cùng lớn lao không gì đếm được.
Tôi có từng đọc được một câu ''Trong vũ trụ có rất nhiều kỳ quan nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ''.
Trả lờiXóaĐúng vậy trái tim của mẹ thật lớn lao ,cao cả và thật đẹp.
''Mẹ là cả một trời thương
Trả lờiXóaMẹ là cả một thiên đường trần gian
Mẹ là ngọn gió đưa êm
Mẹ là dòng suối mơ huyền bao la
Mẹ là đất mẹ là hoa
Mẹ là chân lý soi con sáng ngời
Mẹ là vầng trăng sáng thiên thu
Mẹ là bến đổ bình an con về
Mẹ là nguồn cội thình thương nhiệm mầu
Mẹ là tất cả… mẹ ơi !''
Trả lờiXóa" Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha"
Công ơn của cha của mẹ vô cùng lớn ,mỗi chúng hãy sống sao cho xứng đáng với công ơn của chả của mẹ.
Ước gì bố mẹ luôn khỏe mạnh. Con yêu bố mẹ nhiều!
Trả lờiXóaNhớ bố mẹ quá!
Trả lờiXóaAi làm nước mắt cha mẹ rơi vì đau khổ thì thật bất hiếu.
Trả lờiXóaMẹ là tất cả. Cảm ơn ba mẹ đã cho con cuộc sống này.
Trả lờiXóaHy vọng tất cả những người con đều hiểu nỗi lòng và sự vất vả của cha mẹ.
Trả lờiXóatình mẹ bao la như biển cả,chúng ta hã sống cho xứng đáng với mẹ của chúng ta các bạn nhé
Trả lờiXóaSắp đến 20-10 rồi các bạn hãy về nói với mẹ rằng Con yêu mẹ. Nó chỉ là 1 câu nói nhưng thể hiện biết bao tình cảm. Chắc chắn mẹ bạn sẽ rất vui đây!
Trả lờiXóaÔi lòng nhớ mẹ biết bao nhiêu. Hix, Đã bao lâu tôi ko về nhà rồi
Trả lờiXóaNhớ nhà và nhớ mẹ quá.20/10 đấu tiên không có quà gì tặng mẹ....
Trả lờiXóaNhân ngày 20/10 chúc tất cả các bà mẹ của chúng ta mãi mãi hạnh phúc,yêu mẹ nhiều!!!
Trả lờiXóaĐọc xong lại thấy nhớ nhà nhớ bố mẹ quá, con thương bố mẹ nhiều lắm nhưng con chẳng biết phải thể hiện thế nào, cầu mong sao cho bố mẹ luôn mạnh khoẻ để mãi bên con.
Trả lờiXóacon yêu mẹ, thương mẹ nhiều, mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời này .
Trả lờiXóaNhớ mẹ,20/10 này không được bố tặng quà.Cuộc sống xa nhà...
Trả lờiXóa"Cám ơn vì con đến bên mẹ...",con cũng cám ơn mẹ vô cùng vì mẹ đã sinh ra con,rồi dậy dỗ và nuôi lớn con trưởng thành.Con yêu mẹ nhiều lắm
Trả lờiXóa